“Bản thân con búp bê vải đó cũng là một món đồ chơi.” Hàn Phi dùng dao nhọn lật thùng rác để đảm bảo rằng con búp bê vải không trốn trong đó.
Có thể do tiếng lật thùng rác và món đồ chơi phát ra âm thanh quá lớn, có tiếng bước chân truyền đến từ một gia đình bên cạnh, ngay sau đó cửa được mở ra, một người đàn ông đang dùng keo xịt tóc vuốt ngược về đằng sau ra mở cửa rồi hét ra phía bên ngoài: "Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Thu gom rác thì nhẹ nhàng một chút, mấy người muốn nhặt nhạnh cái gì, chuyển xuống tầng dưới mà nhặt, đừng có dừng lại trước cửa nhà tôi."
Mặt mũi người đàn ông với vẻ cạn lời, trong mắt cũng là sự chán ghét, nhưng ngay sau đó ánh mắt đã thay đổi ngay.
Anh ta nhìn thấy Hàn Phi đang đeo một chiếc mặt nạ màu trắng, lấy con dao nhọn ra khỏi bụng món đồ chơi, sau đó đi về phía mình.
Lọ keo xịt tóc vẫn còn đầy rơi xuống đất, người đàn ông trông hơi thừa mỡ dù thế nào cũng không bao giờ nghĩ đến sẽ có hai người đứng trước cửa nhà mình vào sáng sớm, một người là tội phạm truy nã và một người kia cũng là tội phạm bị truy nã.
“Anh cũng nhiều tóc thật đấy.” Hàn Phi lãnh đạm nói ra một câu, câu nói này có khả năng được người đàn ông kia khắc ghi cả đời.
Lui về phía sau, người chủ nhà muốn đóng cửa lại, nhưng năm ngón tay Hàn Phi đã nắm chặt cánh cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT