Edit Ngọc Trúc
Hắn mỗi ngày đều vào rừng Hắc Ám, lần nào cũng mang một ít linh kiện bị vứt bỏ trở về, chẳng hạn như một cục pin còn đầy điện, có thể gắn vào máy phát điện kia. Thậm chí có cả một ít đường dây chưa bị cháy hỏng — hắn còn đào được từ trong một chiếc tàu bay một thùng bia!
A Duy ngẫm nghĩ nửa ngày mới đột nhiên nhớ ra… Hình như đây là mấy thứ lính hậu cần của tiểu đội rồng nhét cho hắn? Bởi trong lúc tác chiến đơn độc, điều đáng lo nhất chính là nguồn năng lượng. Vậy nên phần lớn tàu chiến đều chuẩn bị sẵn một thùng đồ uống tăng lực, nhưng khi ấy tình hình khẩn cấp, không đủ đồ uống tăng lực, hậu cần đành phải lấy mấy lon bia độ cồn thấp thay thế — dù sao lúc gần chết đói chết khát, uống chút rượu chắc cũng còn đỡ hơn không có gì.
A Duy, người luôn nghiêm khắc giữ quân kỷ, chưa từng uống rượu: “…”
Mấy lon bia đó lại được Barm a gia và Mục Dao hết sức khen ngợi. Barm a gia lập tức ôm đi nửa thùng, cùng Oaks chè chén cả đêm, còn tiện thể kéo Mục Dao ăn nhắm bằng hai củ tỏi.
Khác với Barm a gia, sự yêu thích bia của Mục Dao đơn thuần hơn nhiều — hắn chỉ đơn giản muốn làm món vịt xào bia, à không, là cạc cạc điểu nấu bia mới đúng!
Mùa xuân, bên bờ suối nhỏ xuất hiện không ít cạc cạc điểu đi kiếm ăn. Tam huynh đệ nhà rái cá từng bị giống loài dã cạc cạc điểu bắt nạt thời còn sống ở vùng hoang dã, nên giờ cứ thấy chúng tụ tập liền sợ hãi trốn chạy, hận không thể lập tức dựng khu vực bảo hộ tại chỗ — gọi là “khu bảo hộ rái cá”, để bảo vệ chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT