Edit Ngọc Trúc
Mục Dao vừa mang mớ hoa tỏi non tới phòng bếp, thì đã nghe thấy ngoài sân trước vang lên một trận “kỉ kỉ kỉ kỉ” náo loạn.
Hắn vội vàng chạy ra xem, liền thấy... trên cổng trước cư nhiên đang đậu một con dực long quen thuộc đúng vậy, là Tiểu Trảo. Cái đuôi của Tiểu Trảo đã lành hẳn, không cần băng vải hay thảo dược, cũng không cần đám ấu tể mang mồi cho nó ăn nữa.
Sau khi A Duy từ chợ trấn Bạch Mộc trở về, liền cho đám ấu tể ra ngoài rèn luyện săn bắn mỗi ngày. Từ nhảy nhảy thú đến mị mị thú, cuối cùng bọn nhỏ thậm chí còn hợp sức săn được một con công lộc cao tới hai mét! Tuy không phải là đầu lộc, nhưng cũng đủ để chứng minh bọn nhỏ phối hợp rất giỏi.
Đầu công lộc bị Baal lấy mất. Trước kia trên cổng nhà hắn treo đầu lợn rừng, nhưng rõ ràng cái đầu kia không làm Baal hài lòng hắn đang định đổi thì vừa lúc thấy đám nhỏ vác đầu lộc đi dạo ngoài đồng!
Baal hô to: “Cái đầu này bán không? Ta trả một trăm đồng, để ta treo!”
Đám nhỏ từng nghe Roy giảng giải về tầm quan trọng của tiền, lại biết một trăm đồng ở trấn Reuel đủ để ba anh em nhà rái cá thuê nhà hai tháng, liền hân hoan bán đầu lộc cho Baal. Sau đó còn chặt hai chiếc chân sau, mang cho lão sư Mục làm chân giò hun khói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play