Edit Ngọc Trúc
Kỳ thật, tộc Barbarian cũng không thiếu người biết "trồng trọt", anh em nhà rái cá từng gặp qua. Ở thị trấn cũ nơi bọn họ từng sống, có một nhà ba chị em sóc. Mấy cô bé ấy từ nhỏ đã rất biết lo xa, không chỉ sống trên cây cao tránh được mãnh thú tấn công, mà còn đào rỗng thân một gốc đại thụ khác, cất giữ các loại hạt giống và trái cây.
Mùa thu nào thu hoạch tốt, thân cây bên trong đầy ắp không đếm xuể, các cô bé sẽ đem phần hạt giống đó chôn dưới đất. Đến mùa đông, tuyết phủ dày khắp mặt đất, ba chị em chẳng còn nhớ nổi mình đã chôn hạt ở đâu. Gặp may thì tìm được, không thì… sang năm xuân, từ dưới đất sẽ mọc lên một mầm non bé xíu đáng yêu.
Ban đầu, ba cô bé vẫn còn bực tức lắm, vì mùa đông chẳng đào lại được hạt giống, thành ra phải chịu đói. Nhưng rồi qua mấy năm, những mầm non ấy dần lớn lên thành cây, sóc ba chị em mới nhận ra lợi ích: cây dại ngoài rừng thì nhiều, nhưng ăn được chỉ vài loại, lại chẳng mấy khi mọc gần thôn. Nếu các cô trồng cây ăn quả ngay gần nhà, đợi cây lớn là có thể hái ăn ngay trước cửa!
Khi ấy, ba anh em nhà rái cá đã thấy sóc tộc thật thông minh!
Có điều, lúc đó cũng chỉ là nghĩ thế thôi. Sau này đến trấn Reuel, bọn hắn phát hiện Mục lão sư cũng trồng đủ thứ trong sân… Nhưng khác với ba chị em sóc chỉ biết gieo trồng rồi bỏ mặc, Mục lão sư chăm sóc thực vật chẳng khác gì nuôi dưỡng các ấu tể.
Mục lão sư nói, thực vật cũng cần ăn cơm, chỉ là không giống ma thực vật có miệng, nên phải dùng rễ và lá để hấp thu năng lượng. Nếu tạo ra môi trường sinh trưởng phù hợp, chúng sẽ cho ra nhiều trái tốt hơn, ngon hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT