Rượu vào thì gan lớn, huống chi Lâm Đặc vốn dĩ đã rất gan dạ, cho nên hắn lập tức đồng ý.
Bọn họ không định chờ thêm một đêm nào nữa, liền thúc giục Lâm Đặc đi trước. Lâm Đặc lại cầm lấy một chai rượu, uống hai ngụm rồi vứt sang một bên, khoác lên mình chiếc áo da mới mua trước khi tới Barbarian, đi vào khu rừng Hắc Ám.
Dọc đường hắn loạng choạng say khướt, gặp không ít thực vật ma quái, bên tai thỉnh thoảng vang lên tiếng gầm rú của những sinh vật khổng lồ không rõ chủng loại, dọa hắn tỉnh cả rượu. Lúc này hắn mới phát hiện mình đã lạc phương hướng.
… Hắn thậm chí còn quên mang theo la bàn…
Lâm Đặc chỉ đành vừa đi vừa đếm bước chân thật ra hắn cũng không biết đâu là phía trước nữa. Thời gian trôi qua rất lâu, hắn vừa mệt vừa đói lại khát, không dám uống nước suối, cũng không dám ăn trái cây trên cây.
Đồng hồ hắn là loại cơ, không biết từ bao giờ đã quên lên dây cót, nên đã dừng từ lâu, hắn cũng không rõ mình đã đi bao lâu… Nghĩ đến đây, hắn bỗng thấy kinh hãi, bởi vì hắn nhận ra khu rừng Hắc Ám không có ánh mặt trời, hắn căn bản không thể xác định mình đã ở đây bao lâu.
Có lẽ đã đến sáng hôm sau… cũng có thể đã qua hai ngày… Cảm giác hoảng loạn khiến tâm trí hắn rối bời, hắn đã đánh mất hoàn toàn khả năng phán đoán thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT