“Đại Hoàng là gâu gâu thú do A Bạc bá bá nuôi đó! Đại Hoàng lợi hại lắm, biết cào bắt cả Chi Chi thú cơ mà!”
“Vậy… vậy Ca Cao chắc chắn rất thích món thịt kho tàu Mục lão sư làm! Lần trước ta thấy nàng len lén chui vào bếp, vừa xem cách hầm thịt vừa ngây ngô cười!”
“Ca Cao lúc đó không chỉ cười ngây ngô, còn chảy nước miếng nữa kìa!”
Đám ấu tể càng nói càng rôm rả, cười đùa vang cả một góc, chỉ có Ca Cao bị chọc thì không chịu thua, phản bác: “Ta không có chảy nước miếng!... Hơn nữa mấy người cũng thích thịt kho tàu còn gì! Tát Tát, ngươi nửa đêm nói mớ còn đòi ăn thịt kho tàu, bị ta nghe thấy hết rồi đó!”
… Thế là bọn nhỏ lại bắt đầu ầm ĩ lên, thi nhau tranh cãi xem ai mới là người yêu món thịt kho tàu nhất.
Không ai trong số các ấu tể để ý rằng, từ khoảnh khắc bọn chúng lỡ miệng nhắc tới chuyện A Duy lão sư “thực sự rất thích” Mục lão sư, Mục lão sư liền trở nên im lặng hẳn.
Mục Dao cảm thấy nhịp tim của mình đang chậm rãi trở lại bình thường. Vừa rồi không hiểu sao hắn lại đột nhiên tim đập dồn dập, giống như mấy lời nói vô tình của đám nhỏ đã chạm đến chỗ nào đó trong hắn. Hắn theo bản năng không muốn nghĩ sâu, nhưng cho dù có trốn tránh thế nào, trong đầu vẫn hiện lên bóng dáng của A Duy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play