Edit Ngọc Trúc
Bất quá các tân binh hiển nhiên chẳng mấy ai để tâm, A Duy bên cạnh còn khe khẽ thì thầm: “Tình nhân kia chắc chắn là xinh đẹp lắm.” “Biết đâu lại là hải tặc tinh tế tới quyến rũ tướng quân Di Tái Đặc đấy…” cứ thế lảm nhảm mãi.
Lúc ấy nghe mấy lời như vậy, A Duy còn hơi giận: Quân nhân đế quốc đều thế cả sao? Sau này còn ra thể thống gì nữa?
Nhưng về sau hắn dần dần chẳng thấy giận nữa.
Không phải vì đã quen, mà là bởi hắn chậm rãi nhận ra… nếu chỉ biết tức giận, mà bản thân lại chẳng đủ năng lực theo kịp, thì dù có cái thân phận kia cũng chẳng làm nên trò trống gì.
Có lẽ… khoảng thời gian này ở Barbarian, hắn cũng có thể rèn luyện bản thân một phen, đồng thời tìm hiểu tinh cầu này. Nếu đế quốc thật sự thu phục được toàn bộ Barbarian, thì đảo Sax lân cận sẽ không còn cậy thế làm càn nữa.
Nghĩ vậy, A Duy quyết định ở lại Barbarian thêm một thời gian. Nhưng nếu muốn ở lại, thì...
Hắn cần được chủ nhà cũng chính là Mục lão sư đồng ý mới được. Không chỉ đảm nhiệm tạm thời vị trí thầy thể dục, hắn còn có thể chứng minh giá trị bản thân ở nhiều mặt khác nữa.
Tuy nhiên, cái quyết tâm ấy, sau bữa trưa ở nhà ăn Viện Ấu Tể Nhung Bảo, đã hoàn toàn đổi khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play