Edit Ngọc Trúc
Trong khoảng thời gian này, ý nghĩ ấy đã tồn tại trong đầu hắn một thời gian dài, mỗi lần nghĩ tới, hắn đều không kìm được mà hướng đến khả năng tệ nhất để tưởng tượng —— có lẽ hắn đã chết rồi?! Không được, nếu như vậy tiểu Dao nhất định sẽ rất đau lòng!
Nhưng nếu hắn trở thành người tàn tật, hoặc là chỉ còn là một chiến sĩ một tay… Tiểu Dao chắc cũng sẽ rất buồn, hắn vốn là một người lương thiện như vậy, biết đâu tiểu Dao còn sẽ mời hắn tiếp tục làm thể dục lão sư nữa.
Chỉ là kết cục ấy thực sự có chút chua xót. Hy vọng đến khi đó Barbarian đã có cấu trúc công nghiệp hoàn chỉnh, để hắn không phải lần nào bảo dưỡng bộ phận máy móc giả cũng đều phải ra ngoài tinh cầu…
Tốt nhất là kết quả, dĩ nhiên là hắn trải qua bao sóng gió mà vẫn toàn vẹn không tổn hại để giải nghệ —— khi đó hắn có thể nói với tiểu Dao: “Chúng ta có thể mãi mãi không xa rời nhau.”
Bọn họ có thể cùng nhau làm rất nhiều điều! Có thể nuôi một bầy mu mu thú và mị mị thú, có thể mở một trang trại xanh ở Barbarian! Bọn họ còn có thể mở một công viên giải trí cho ấu tể và mị mị thú chơi đùa cùng nhau, đến lúc đó mỗi con mị mị đều là công chúa mị mị đáng yêu!
Đến lúc đó hắn và tiểu Dao còn có thể cùng viết một cuốn sách, hoặc làm một tập ảnh, nội dung chính là phong cảnh Barbarian…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT