Edit Ngọc Trúc
Mục lão sư ánh mắt từ hoài nghi dần dần biến thành tín nhiệm:
“À à, có thể là ta vừa rồi nghe nhầm?”
A Duy lão sư trong lòng lập tức dâng lên cảnh giác đầy đáng yêu!
Nhưng sau đó hắn lại không cẩn thận gọi thêm mấy lần “Tiểu Dao”, Mục lão sư tựa hồ dần dần cũng thành quen, thậm chí nghe thấy cũng sẽ giả vờ không để ý mà quay đầu đi. A Duy mỗi lần như vậy đều có cảm giác giống như được “cổ vũ”, không hiểu vì sao, hắn luôn cảm thấy mỗi lần mình gọi “Tiểu Dao”, tai của Mục lão sư lại hơi hơi đỏ lên, còn trong lòng hắn thì như bị móng vuốt mèo con cào qua, vừa ngọt vừa đau.
Mà mỗi khi Mục lão sư chăm chú nhìn hắn, hắn lại luôn cảm thấy tai mình cũng như đang nóng lên... Mỗi lần như thế hắn đều may mắn mình là Long tộc, Long tộc thú nhân trời sinh đã chịu được rét chịu được nóng, da dày thịt béo, trước kia khi làm thí nghiệm thể năng, hắn chạy xong nước rút cũng không thấy sắc mặt đỏ lên, các bạn học còn lấy làm lạ.
Cho nên lỗ tai hắn dù đỏ lên chắc cũng không nhìn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play