Edit Ngọc Trúc
Cho dù ngành chăn nuôi đã phát triển hiện đại đến mức nào, vẫn có người vì bất cẩn mà chọc giận mu mu thú, bị chúng giẫm đạp hay húc phải. Ma thú khác với con người, chúng không nương tay, bởi chúng có lớp da lông bảo vệ, nên đánh nhau hay cắn xé cũng chẳng cần dè chừng gì cả, con người thì lại không được như thế…
Khi Mục Dao vừa đến Barbarian, lúc định nuôi vài con súc vật, hắn từng tra qua một số tài liệu: đại đa số mọi người đều không khuyến khích người mới nuôi mu mu thú. Những con mị mị thú nhỏ con, hiền lành dễ bảo sẽ hợp hơn rất nhiều. Nếu chỉ nuôi chơi thôi thì nuôi nhảy nhảy thú là hợp nhất.
Thậm chí, khi các trang trại mu mu thú tuyển người cũng sẽ cố gắng tránh nhận thuần nhân loại... Chỉ sợ những “làn da non mềm” ấy sẽ bị mu mu thú nổi điên dùng sừng húc chết một phát. Khi Mục Dao lần đầu thấy mấy tin tức xã hội như vậy, hắn còn tưởng là hành vi kỳ thị gì đó. Nhưng sau đó xem qua vài trường hợp máu me be bét... hắn cũng phải thừa nhận: nhiều quy tắc trông có vẻ ngu ngốc, nhưng thật ra lại có căn cứ thực tế rõ ràng.
Cho nên hắn vẫn luôn cảm thấy Oaks thật sự rất lợi hại!
Mu mu thú nhà Oaks là dã mu mu thú đấy nhé! Chúng chưa từng bị cắt sửa gì cả, lông mọc rậm rạp đến mức gần như che kín cả mặt, hơn nữa còn to lớn hơn hẳn so với các con dã mu mu thú cùng loài... Vậy mà mu mu thú nhà Oaks lại vô cùng hiền hòa, cư xử rất lễ phép! Có lần Mục Dao đem táo dại nướng mật ong đến cho chúng, dã mu mu thú còn chờ hắn đặt quả táo xuống đống cỏ khô rồi mới dám ăn, chỉ sợ lỡ há miệng sẽ cắn trúng tay hắn!
Khi đó Mục Dao còn khen với Oaks: “Mu mu thú nhà ngươi thật sự thông minh ghê.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT