Edit Ngọc Trúc
Chính là hiện tại, hắn lại giống như một kẻ ngốc.
Không chỉ là vấn đề thân phận, mà hắn còn vừa mới phát hiện, có lẽ một bí mật khác đã bị che giấu rất lâu, mãi đến khi nãy mới bất ngờ nổi lên mặt nước… Cơ thể A Duy còn hành động nhanh hơn tư duy của hắn một bước. Hắn ôm lấy vai Mục Dao, nhẹ nhàng vòng tay qua đối phương.
“Tiểu Dao, ta… ta cảm thấy… Hiện tại ta không thể nói rõ với ngươi, nhưng sau này, ta sẽ dùng hành động để khiến ngươi hiểu.”
A Duy nói không định làm phiền Hùng trưởng lão, thế nhưng đến chiều, Hùng trưởng lão lại đích thân đến trấn Reuel.
Vị lão tiên sinh này tròn trịa, xuất hiện dưới ánh nắng gay gắt buổi chiều, mặc một chiếc áo thun cổ tròn màu xanh đen rộng thùng thình, bên dưới là chiếc quần short thể thao bằng vải bông xám đã giặt đến bạc màu. Có thể vì mặc đã lâu, áo quần đều bạc trắng, dù vậy, mồ hôi vẫn đầm đìa trên trán ông. Cổ áo thun cũng ướt sũng. Trong tay ông cầm một chiếc mũ rơm…
Mục Dao nhìn thấy cảm thấy rất quen mắt, nghĩ kỹ lại… Đây chẳng phải là chiếc mũ rơm hắn đã đưa cho Barm a gia trước kia sao!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT