Edit Ngọc Trúc
Oaks xoa tay, có chút ngượng ngùng: “Này, này đều để ta cầm đi cả, vậy các ngươi phải làm sao bây giờ?”
Mục Dao thì thấy chẳng có gì to tát. Nếu là hai tháng trước, hắn còn có thể thấy khó xử—bởi khi đó trong Viện Ấu Tể Nhung Bảo chẳng có gì cả. Nhưng bây giờ thì khác rồi, viện đã đi vào vận hành ổn định. Mỗi ngày đều có trứng chim cạc cạc được ba huynh đệ rái cá mang tới, còn có cả thú nhảy nhảy mà năm tỷ muội nuôi dưỡng, số lượng tăng lên không ít. Đám thú nhảy nhảy này khả năng sinh sản quả thật kinh người, lứa đầu tiên mang thai hiện giờ đã bắt đầu sinh sản.
Ngay cả nhà công chúa Mị Mị cũng đã có thêm thành viên mới — chỉ là không phải do công chúa Mị Mị sinh ra, mà là khi đám ấu tể ra ngoài săn bắn bắt gặp một con tiểu mị mị suýt nữa bị lang thú cắn chết. Thế là bọn họ bế nó về, nói nếu sống không nổi thì mang đi hầm ăn, còn nếu sống được… thì nuôi lớn lên, làm bạn chơi với công chúa Mị Mị và con của nó.
Kết quả, tiểu mị mị ấy vậy mà lại sống được! Hai hôm trước cổ nó còn chảy máu, phải thay thuốc đúng giờ. Tới hôm nay, vết thương đã đóng vảy! Mục Dao vừa khoa tay múa chân vừa kể với Oaks cảnh lúc ban đầu họ trông thấy tiểu mị mị, vết thương sâu tới nỗi lộ cả xương: “Kinh thật! Ma thú hoang dã sức sống đúng là quá mãnh liệt!”
Oaks thấy hắn một bộ dạng chưa trải sự đời thì cười phá lên: “Mới thế này đã là gì? Trước đây lúc ta còn… làm việc, có lần ta và huynh đệ không cẩn thận, tay bị cuốn vào máy lăn, cả một lớp da dày bị lột sạch, máu phun vọt ra ngoài. Khi đó ta còn tưởng cánh tay này coi như bỏ rồi!”
“— Nhưng cuối cùng rồi cũng khỏi, không uống thuốc gì, tự nó lành lại. Ghê gớm thật!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play