Edit Ngọc Trúc
Thân phận đã mất mặt như thế, nếu Tiểu Mục mà biết, chưa biết chừng từ nay về sau sẽ vừa kính vừa tránh hắn! Là dân thường, bị kéo dính dáng đến người có quan hệ phức tạp nào đó vốn chẳng phải chuyện tốt!
Sắc mặt A Duy lập tức trở nên vô cùng bình tĩnh, hắn nhìn chằm chằm Barm a gia, trán khẽ nhướng, nở một nụ cười "ngoài cười nhưng trong không cười" trong mắt Barm a gia:
“Ta nghĩ, tiểu dao có khi còn sợ hải tặc tinh tế hơn.”
Barm a gia nghiến răng nghiến lợi:
“Ngươi cái thằng nhóc thúi này!”
Hai người không phân được thắng bại, đành mỗi người tức giận rời đi. Từ đó Barm a gia hợp tác ba bữa ăn đều không đến Viện Ấu Tể Nhung Bảo nữa, mà ở nhà mình tự lo — lúc ấy hắn nghĩ: Hừ! Mắt không thấy thì lòng không phiền! Cái thằng A Duy này thật là đáng ghét, ông đây không thèm để ý tới hắn chẳng phải là được rồi sao!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT