Hơi nóng phả thẳng lên mặt, không cần soi gương nàng cũng biết khuôn mặt mình hẳn đã đỏ bừng. Bạch Tri Vi khẽ đáp một tiếng: “Ừm.”
Lại sợ giọng nói nhỏ quá khiến hắn không nghe rõ, nàng bèn lớn tiếng hơn một chút, lặp lại: “Ta nguyện ý.”
“Vốn định đến mùa xuân mới thành thân, giữa trăm hoa đua nở sẽ càng tôn lên nàng... chỉ tiếc nay chẳng còn kịp nữa rồi.” Cố Trác quỳ nửa gối, thân hình thấp hơn Bạch Tri Vi một chút, ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt sáng tựa vì tinh tú giữa đêm thu. Cổ, mang tai và gò má đều nhuộm hồng, khóe môi khẽ cười dung mạo ấy, khiến hoa cũng phải nhường sắc.
Bạch Tri Vi mỉm cười: “Mùa thu cũng rất tốt, chúng ta vốn là gặp nhau vào mùa thu mà.”
Cố Trác đứng dậy, như trẻ con chen lên chiếc thái sư y đang ngồi cùng nàng: “Nàng ở đâu cũng tốt cả.”
Chỉ cần rút cấp độ, thân thể nàng liền suy nhược như kẻ bệnh lâu ngày, khiến người khác khó không lo lắng.
Cứ để mặc hắn ôm một lúc, thấy hắn vẫn chưa chịu buông, nàng đành đẩy đẩy hắn: “Hành Xuyên, chàng ra ngoài trước đi, ta thật sự có chuyện muốn viết cho chàng, bảo Trường Vinh mang bút than đến đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play