Bạch Tri Vi lắc đầu than nhẹ: “Lúc đầu ngươi theo ta là vì ở Cù Châu không còn lối đi, đến Kiến Nghiệp rồi, vốn tưởng ngươi sẽ tìm được con đường mới, dù sao ở đó vẫn là nơi dễ sống. Không ngờ ngươi lại theo ta tới tận Chân Châu.”
Trường Vinh cúi đầu, khẽ đáp: “Tiểu thư là chủ tử tốt, được hầu hạ người là phúc phận của nô tỳ.”
Nếu đúng như trong nguyên tác, nàng vì hôn ước mà trở thành hoàng phi, còn Trường Vinh sẽ từ một nha hoàn mà dần lên làm quản sự, cũng coi như một bước đường sáng sủa. Nhưng nàng căn bản không định ở lại thế giới này.
“Đi theo ta, sẽ không được sống những ngày như ngươi tưởng. Chờ về lại Kiến Nghiệp, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một phần hồi môn thật hậu, rồi hãy rời đi.”
Trường Vinh sững người: “Tiểu thư, ý người là... người sẽ đi sao?”
Bạch Tri Vi mỉm cười gõ nhẹ lên trán nàng: “Làm nô làm tỳ có gì hay? Ta đang tính đường tương lai cho ngươi đấy. Đến khi ngươi thành phú thương giàu có, nếu ta bị ức hiếp, nhất định sẽ đến tìm ngươi nương nhờ.”
Trường Vinh lập tức rơi nước mắt: “Tiểu thư, nô tỳ không đi… Có phải trước kia nô tỳ lỡ lời, khuyên người tránh xa nhị điện hạ nên mới bị ghét bỏ? Xin đừng đuổi nô tỳ đi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play