Bạch Tri Vi chớp chớp mắt: “Đi gặp Đức phi nương nương? Là để từ biệt trước lúc lên đường sao?”
Cố Trác đặt đũa xuống, khẽ gật đầu, thần sắc nhàn nhạt: “Chỉ là làm dáng một chút, không cần quá để tâm.”
Bạch Tri Vi bật dậy, sốt ruột đến độ xoay vòng tại chỗ, trách nhẹ: “Sao lại không nói trước với ta? Ta chẳng chuẩn bị gì cả.”
Cố Trác khẽ bật cười: “Thả lỏng một chút, chẳng qua chỉ là một chuyến đi, không có gì to tát.”
Cũng đúng. Trong mắt Mạnh Tĩnh Thư, ngoài Cố Tu Viễn ra thì chẳng còn ai khác. Cố Trác nắm lấy tay nàng, hơi ấm quen thuộc khiến nàng bớt căng thẳng, song vẫn không sao kìm được nỗi hồi hộp trong lòng.
Xe ngựa lặng lẽ chạy trên quan đạo, bên trong xe yên tĩnh hoà thuận. Cố Trác gối đầu tay lim dim dưỡng thần, còn nàng thì mải níu lấy vạt áo, tâm trạng căng như dây đàn suốt dọc đường, mãi cho đến khi xe dừng trước cung môn điện Hàm Tượng.
Đứng trước tường son, Bạch Tri Vi cúi đầu, hít sâu mấy lượt, cố đè nén tâm trạng, nâng váy theo bước Cố Trác tiến vào chính điện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play