Đúng lúc gió nhẹ thổi qua, tóc đen của Bạch Tri Vi bị gió cuốn bay, Cố Trác vươn tay nhẹ nhàng vuốt lại cho nàng.
Nàng ngẩng đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt của hắn. Mắt hắn sắc nhạt, thuở đầu gặp nhau tuy ôn hòa nhưng lại mang theo vẻ xa cách.
Giờ phút này, đôi đồng tử màu nhạt ấy in đậm bóng hình nàng, ánh nhìn dịu dàng, chăm chú, khiến nàng dấy lên một tia an tâm vững vàng trong lòng.
Bạch Tri Vi khẽ nói: “Không hối hận. Hôn kỳ qua rồi thì chọn ngày khác, chiến loạn nổi lên, bách tính ly tán, nhà tan cửa nát, sao còn nghĩ đến chuyện thành thân. Đợi đến khi bốn phương yên ổn, chúng ta sẽ mở đại yến, ba ngày ba đêm cũng không ngừng... chiêu đãi tứ phương.”
Dường như đã có thể hình dung đến cảnh nàng tung tăng giữa dòng người náo nhiệt khi ấy, Cố Trác khẽ bật cười, cưng chiều nói: “Được, ba mươi ngày cũng được.”
Bạch Tri Vi giơ một ngón tay, lắc lắc đầu: “Chừng ấy thì quá, ba mươi ngày là vét sạch gia sản mất, cũng phải chừa chút bạc mà sống chứ.”
“Không đến nỗi thế đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT