Vòng tay ấy ấm áp quá đỗi, khiến Bạch Tri Vi chẳng hay khi nào đã chìm vào giấc ngủ.
Hai người ôm nhau mà ngủ, như uyên ương tựa cổ.
Khi tỉnh dậy, sắc trời đã gần tối.
Cố Trác vẫn giữ nguyên tư thế trước khi thiếp đi, mắt khép hờ, hàng mi dài rủ xuống, in một mảng bóng nhẹ nơi gò má. Sống mũi cao thẳng, bên dưới là bờ môi mỏng, dung mạo tuấn mỹ mà lạnh lùng. Chỉ có nụ cười ôn hòa thường ngày mới khiến nét lãnh đạm ấy vơi đi đôi phần.
Nằm một tư thế quá lâu, tay chân nàng đã tê rần. Nàng khẽ nhúc nhích, xoa nhẹ tay chân để giảm bớt khó chịu.
Chốc lát sau, Cố Trác mở mắt, nơi đáy mắt sóng ngầm cuộn trào, đuôi mắt hơi ửng đỏ.
“Sao không ngủ thêm một chút? Có phải ta làm động?” Giọng nàng dịu dàng. Hắn đã quá mệt mỏi, nàng chỉ mong hắn được ngủ thêm để bớt nhọc nhằn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT