Lương Lạc Yên đã sải bước đến sau lưng nàng, chỉ cách độ ba trượng, liền khựng lại, tay đưa ra nửa chừng rồi thả xuống, tựa hồ vô lực.
“Tiểu thư, công chúa đến tìm người.”
Bạch Tri Vi quay đầu lại, thấy Lương Lạc Yên đứng yên bất động, như bị đổ chì vào chân, cả người cứng đờ như tượng gỗ.
Khoảng cách này khiến Bạch Tri Vi nhẹ nhõm phần nào, nàng mỉm cười chào hỏi: “Công chúa điện hạ.”
Lương Lạc Yên quay đầu, ánh mắt nàng rơi lên chiếc lư hương trước trướng bày, khói hương quẩn quanh, hương trầm cháy mới được nửa.
Nàng thu lại vẻ thẫn thờ, nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc, giọng uất nghẹn: “Tri Vi tỷ, xảy ra chuyện rồi. Bắc Khương tập kích, Hổ Tiếu quân xâm nhập sâu vào nội địa, suýt nữa đã phá đến hoàng thành... suýt nữa là diệt quốc...”
Giọng nàng ngắt quãng, đầy vẻ tủi hờn, tựa như tìm được nơi để trút nỗi đau, muốn dốc hết ra cho nàng nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play