Cố Trác hờ hững: “Tranh chấp giữa Bắc Khương và Lâu Lan tại núi Ngọc Phong là mầm họa bao năm nay. Ngươi nói một câu, liền đổ hết tội cho Bắc Khương, Lâu Lan công chúa thật là lớn mặt.”
Hai chữ “Lâu Lan công chúa” hắn cố ý nhấn mạnh, mang đầy châm biếm.
“Chuyện trước đều là do ta không hiểu chuyện, mong nhị điện hạ niệm tình mà nể mặt.” Lương Lạc Yên đẩy một phong thư về phía trước, “Đây là thành ý của ta, cũng là thành ý của Lâu Lan, mong có thể cùng nhị điện hạ mưu đại nghiệp.”
Cố Trác hừ lạnh, từ khi Bắc Khương khởi binh, hắn đã đoán Lương Lạc Yên sẽ tìm cách cầu viện. Tưởng rằng y sẽ chọn hợp tác cùng Cố Tịch, không ngờ lại tới tìm hắn.
Hắn giở thư ra, mắt khẽ biến sắc.
Quả nhiên là dốc hết vốn liếng. Xem ra thế công Bắc Khương dữ dội đến mức dồn y vào đường cùng.
Cố Trác úp tờ giấy xuống, sắc mặt lạnh đi, chống tay đứng dậy, ánh mắt sắc bén quét qua người y: “Giờ mới nghĩ đến hợp tác với ta? Vài hôm trước, có kẻ còn vọng tưởng đoạt thê của ta, cơn giận này thật khó nuốt trôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play