Sáng sớm hôm sau.
Ánh ban mai xuyên qua song cửa rọi vào trong phòng. Khi Bạch Tri Vi tỉnh dậy, bên cạnh như thường lệ vẫn trống không. Trường Vinh đang đợi ở ngoài màn trướng.
Ngủ một giấc thật ngon, tinh thần phơi phới. Nàng nhẹ tay nhẹ chân bước xuống giường, khom người rón rén tới cửa, nghiêng đầu nhìn ra ngoài.
“Tiểu thư, nhị điện hạ dậy từ giờ Mão, đã rời phủ rồi.”
Bạch Tri Vi đáp một tiếng “ồ”, thoáng thất vọng quay vào, rồi chợt nhớ ra: “Trường Vinh, lấy được ngân phiếu chưa? Hôm qua đi lâu như vậy, quản sự không làm khó gì chứ?”
Trường Vinh nhớ lại việc tối qua bị Cố Trác tra hỏi đủ điều về hành tung của Bạch Tri Vi trong ngày, tỉ mỉ đến mức khiến nàng thấy kỳ lạ. Chính vì thế mới về muộn. Khi cho phép nàng rời đi, Cố Trác còn căn dặn rõ ràng không được để Bạch Tri Vi biết chuyện này.
Ngẩng đầu lên, hai tiểu nha hoàn đang hầu hạ trong phòng, ánh mắt như có như không quét qua nàng, giống như đang giám sát từng cử động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT