Khi Bạch Tri Vi trở về phủ, mây đen phủ kín trời, bóng đêm đã tan nhưng đất trời vẫn âm u mờ mịt, trông ngột ngạt đến khó thở. Một ngụm uất khí như nghẹn nơi lồng ngực, không cách nào thoát ra.
Trước cổng phủ, Trường Vinh đã lặng lẽ đứng đợi từ lâu, tay trái cầm một chiếc cung đăng, tay phải khoác sẵn chiếc áo hồ cừu dày sụ.
Vừa thấy nàng đáp xuống đất, Trường Vinh liền bước nhanh tới đón. Khi ánh mắt dừng lại trên y phục của nàng thì thoáng sửng sốt, vội vàng phủ áo cừu lên vai nàng.
“Tiểu thư, trời giá rét thế này, mau vào phòng cho ấm.”
Những thị nữ định bước lên hầu hạ đều bị Trường Vinh phất tay ngăn lại, không để ai khác nhìn thấy bộ dạng áo quần của nàng lúc này.
Bạch Tri Vi nhanh chóng trở về tiểu viện, trong phòng sàn đất đã được đốt sưởi, ấm áp dễ chịu. Vừa bước vào, luồng hơi ấm phả đến khiến sự mỏi mệt do suốt đêm không ngủ lập tức dâng lên.
Nàng đưa tay cởi áo hồ cừu, lộ ra bên trong là một lớp ngoại bào vải thô màu xám tro.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play