"Sẽ không đâu, ngây thơ quá." Bùi Thời Nguyên buồn cười: "Các nàng chỉ là nhất thời tin thôi."
Hàn Nguyệt lắc đầu: "Không, ta cảm thấy các nàng tin đến một nửa. Ngài còn nhớ rõ hồi nhỏ ngài lừa lão gia nói ngài đọc một quyển sách là cảm thấy đầu có kim đâm không? Ban đầu lão gia không tin, nhưng mỗi lần đọc sách ngài đều khóc thật như vậy, sau này lão gia chẳng phải tin sao? Phu nhân vốn không tin, nhưng lão gia giải thích chân tình thật lòng, phu nhân liền cũng tin."
"Khụ khụ, vạch trần điểm yếu thì không thú vị nữa rồi." Bùi Thời Nguyên xị mặt.
Lúc ấy có lẽ người nhà tin hay không, nhưng sau này thì sao? Sau này chẳng phải lộ tẩy, cuối cùng một năm sau, vẫn phải đọc sách, chẳng lẽ làm như mù đi?
Chắc là qua một năm, kỹ thuật diễn đã cũ, không khóc ra được nữa.
Cũng có lẽ là thấy lão cha cư nhiên nhờ vả đi tìm thái y khám bệnh cho nàng thật quá thật.
Nhà nàng môn đệ, muốn mời thái y, không phải có tiền là được, chắc chắn là phải có quan hệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play