"Có những người cứ như vậy, không hiểu lời hay. Con kính nể họ, họ lại tưởng con sợ họ, con cho họ một trận thì họ lại thành thật." Bùi Thời Nguyên sớm đã muốn thu thập cái bà già kia, chỉ là đáng ghét trước đây nàng là con gái nhà lành, không có thực lực đó.
Hiện giờ có quyền lực trong tay còn không cần sao? Chờ lão Bát chết, muốn dùng cũng không dùng được nữa.
"Con nói phải, đánh bà ta là một chuyện, chủ yếu vẫn là bà ta cũng thấy được khí thế vương phủ. Rốt cuộc năm đó cũng tính toán nhiều, tìm một nhà như vậy, Vĩnh Ninh bá cũng chẳng phải người tốt lành gì." Lương thị lắc đầu.
Đây là lời thật, trên đạp dưới, có thể có người tốt nào?
"Uổng có tước vị mà cứ tưởng mình là người thượng đẳng, không sao, chờ đại tỷ tỷ có con, trong phủ này sẽ phải gọi tỷ ấy làm chủ." Bùi Thời Nguyên hừ nói.
"Được, con thật lòng vì nó lo lắng, ta đều nhớ kỹ." Lương thị gượng gạo cười: "Nhưng thật ra con, từ nhỏ tính tình nóng nảy sau này cũng nên thu liễm chút. Vương phủ không giống nơi khác, Thần Vương từ nhỏ được sủng ái, con cũng biết, nghe nói tính tình cũng không tốt. Con mà nổi nóng chịu thiệt thì sao? Gia môn chúng ta thế này, ngay cả người nói đỡ cũng không có."
Bùi gia xem như từ đáy tầng lớp xã hội phấn đấu đi lên, trong triều không có ai, nhà quyền quý có giao hảo cũng chỉ có phủ Vĩnh Ninh bá, thật sự có chuyện gì xảy ra, nhà thông gia này một chút cũng không trông cậy được.
Lương thị, Lý thị, Khương thị, Vu thị, dòng dõi nhà mẹ đẻ cũng đều như nhau.
Nhà lão phu nhân Thẩm thị cũng đã sớm suy tàn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play