"Lý Nguyên Cực con nói, sai ở đâu?" Bùi Thời Nguyên nhìn chằm chằm Thập hoàng tử.
"Con... con... con không nên cưỡi ngựa." Thập hoàng tử cúi đầu.
"Con còn ấm ức hả?" Bùi Thời Nguyên giận trừng: "Cha con cho con ngựa, đương nhiên là muốn con cưỡi, nhưng vì sao cho con ngựa nhỏ? Là để ngựa cùng con lớn lên, các con bồi dưỡng tình cảm. Cưỡi không tốt nó cũng sẽ nhường con, bởi vậy không dễ ngã. Thứ hai là ngựa nhỏ dù có quăng con, cũng không quá nghiêm trọng. Con tự nói xem, con bảy tuổi, đã dám động vào ngựa dữ, có phải con không có khả năng phán đoán về bản thân? Tự cho mình rất giỏi?"
"Con sai rồi." Thập hoàng tử gật đầu: "Nương, sau này con sẽ không."
Bùi Thời Nguyên nhìn cậu: "Cha con thương con, con phải hiểu rõ trong lòng. Người Ngự Mã Giám cũng không dám ngăn cản con, hôm nay con động vào ngựa của cha con."
"Nó thích thì cứ cho nó, được rồi, đừng nóng giận, có gì quan trọng đâu. Không ngã là được." Lý Ý Tầm giơ tay vỗ nhẹ Bùi Thời Nguyên.
"Lý Nguyên Cực, con bảy tuổi, có khả năng suy nghĩ, con tự ngẫm lại hôm nay con còn sai ở đâu? Ta không đánh con, con tự nghĩ, ngoài việc tự mình lâm vào nguy hiểm ra, con còn sai gì nữa? Nghĩ kỹ rồi nói với ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play