“Ngươi biết không, Từ Tu nghi bệnh rất nặng, ta hôm qua đi xem nàng, nghe xong một lỗ tai, ý thái y là nếu nàng cứ luẩn quẩn trong lòng, chỉ sợ…” Di phi mím môi.
“Loại chuyện này, dù có bao nhiêu người khuyên nàng, cũng phải tự nàng nghĩ thoáng ra. Người nhà nàng lại ở xa ngàn dặm, cũng không thể vào cung an ủi.” Bùi Thời Nguyên lắc đầu.
“Đúng vậy, đều biết đợt này trong triều nhiều việc, nghe nói sợ Bắc Địch đến xâm phạm, phía bắc là trận địa sẵn sàng đón quân địch, lại có tai họa, lại sửa thuế, bệ hạ bao nhiêu triều đình đại sự phải bận, làm sao rảnh lo cho nàng.” Di phi khẽ cười, nụ cười giễu cợt.
Nàng cũng không phải cười nhạo Từ Tu nghi, kỳ thật Từ Tu nghi tự biết bệ hạ bận, cũng không dám đi thỉnh cầu.
Di phi cười cái gì có lẽ chính nàng cũng không rõ, đại khái chỉ là cười chuyện giang sơn xã tắc và chuyện đàn bà, khi nào có thể đặt lên bàn cân?
Cái gọi là thích mỹ nhân không thích giang sơn, đó đều là kẻ không có bản lĩnh đoạt giang sơn tự biện minh, ngược lại còn mắng một câu phụ nữ là hồng nhan họa thủy.
“Nàng luôn luôn tốt tính, năm kia, Hàn mỹ nhân cãi nhau với nàng, nàng rõ ràng vị phân không thấp, cũng bỏ qua, quay đầu nói với ta đều không dễ dàng.” Di phi thở dài: “Cũng thật vô vị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT