Đương nhiên, không chỉ vì thù hận, còn có lý do khác, nếu Du phi thật sự làm chuyện này mà không bị phát hiện, chẳng phải Nhị hoàng tử sẽ có cơ hội sao?
“Cái Đức phi này, cái Đức phi này à.” Hiền phi nhẹ nhàng lắc đầu.
“Nô tỳ cũng không nhìn thấu, nhớ lúc nàng mới vào phủ, ai nấy đều cảm thấy nàng ỷ vào dáng vẻ xinh đẹp, cậy sủng sinh kiêu. Đều cho rằng nàng rất nhanh sẽ thất sủng, một khi thất sủng, kết cục cũng chẳng ra gì. Nhưng từ trong phủ đến trong cung bao nhiêu năm, tính tình nàng chẳng hề thay đổi, vẫn là kiêu ngạo ngông nghênh, vậy mà không ai còn dám nghĩ nàng sắp thất sủng.” Cúc Hương nói.
“Nàng ấy à, kiêu ngạo thì kiêu ngạo, nhưng làm việc lại có chừng mực. Người này số phận tốt hơn người khác. Nàng gặp được bệ hạ tính tình như vậy, gặp được Hoàng hậu tính tình như vậy, gặp được Thái hậu tính tình như vậy. Nàng ấy không có đối thủ.”
“Ngài nói rất đúng, ngài cũng chẳng kém, cả vị phân lẫn hoàng tử đều có, mặc kệ sau này thế nào, ngày tháng của ngài chắc chắn sẽ không tệ.” Cúc Hương không dám nhắc đến ân sủng của bệ hạ.
Bởi vì hiện giờ bệ hạ đến quả thật ít.
Chính là phi tần hậu cung, ai mà không có lúc thất sủng đâu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play