“Hoàng đế càng là như thế, hắn hà tất ủy khuất chính mình? Thần Đức phi tính tình hoạt bát, người càng thông tuệ, nàng được sủng ái là số phận nàng, càng là bản lĩnh nàng. Hoàng đế đôi khi là kẻ không tiếc gì, nhưng dù là các ngươi những phi tần này đều biết, ai dám mạo hiểm chọc giận hắn? Nhưng Thần Đức phi dám, hiện giờ dám còn chưa tính là hiếm, nàng vẫn là thứ phi đã dám rồi. Đây chẳng phải là gan dạ sáng suốt sao?”
“Nương nương nói phải, Thần Đức phi đều có chỗ tốt của nàng, trong cung có người nói nàng đơn giản vẫn là kiểu cũ, tính tình không tốt, cậy sủng sinh kiêu. Nếu phải nói kỹ càng tỉ mỉ nàng ỷ vào sủng ái mà khi dễ ai, hoặc là không ưa ai, thì thật sự không có. Trước đây nói nàng không có con, hiện giờ cũng có thai rồi. Không có gì đáng nói.” Đây chẳng lẽ không tính là bản lĩnh sao?
Ngươi biết tính nàng không dễ chọc, không đụng vào được, nhưng ngươi chính là không nói ra được rốt cuộc nàng ỷ vào tính tình không tốt mà làm gì.
Bất kính với bệ hạ sao? Vậy ngươi hỏi thử bệ hạ có thừa nhận không?
“Ngươi hiểu là tốt rồi.” Thái hậu gật đầu: “Ai gia chính là phi tần đi lên, khổ sở khi làm phi tần, thậm chí còn chưa phải Quý phi, gây ra chuyện cũng không ít. Xa không bằng Thần Đức phi lúc này thanh tịnh. Chỉ là người với người khác nhau, ai cũng không học được ai. Đồng Duyệt tính nóng nảy, cũng không phải dễ đối phó, ngươi chịu uất ức. Ngươi không để ý tới nàng là đúng.”
“Nương nương, thiếp không phải.” Hạ sung nghi cúi đầu.
Thái hậu không nói tiếp, chỉ nói: “Ngươi không để ý tới nàng là đúng, nhưng phải nhớ kỹ, nhà họ Hạ ngươi và nhà họ Giả là cùng chung một thuyền, không cầu các ngươi giúp đỡ lẫn nhau, nhưng ngàn vạn lần đừng hãm hại nhau. Bằng không người được lợi tuyệt đối không phải các ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT