Một đầu khác, Hàn Nguyệt nói: “Nương nương còn chưa biết đâu, sáng nay Quý phi đánh Hạ sung nghi, ngay trên đường lớn, tát một cái. Bất quá không ai biết vì sao, Hạ sung nghi là người cẩn thận, không nói gì cả.”
“…… Thật là dũng mãnh phi thường.”
“Ai, mấy năm nay Quý phi nương nương không được sủng, tính tình càng tệ hơn rồi.” Hàn Nguyệt thở dài.
“Tùy nàng đi, ngươi đừng nói chuyện này, bệ hạ nói hôn sự ngươi cũng nghe rồi chứ? Nói thế nào?” Bùi Thời Nguyên hỏi.
Hàn Nguyệt cúi đầu: “Thật ra nô tỳ gặp qua người đó, chính là Tết năm đó người đó không đi theo vào cung, hình như Di phi nương nương còn thân cận với hắn, còn riêng gọi người bên cạnh về nói chuyện với hắn.”
“Đúng vậy, nô tỳ cũng thấy rồi, lớn lên cũng không tệ lắm, cao to vạm vỡ. Không biết tính nết thế nào, nghe nói vợ cả hắn chết khi sinh con, con cũng không giữ được, cũng đáng thương. Bất quá gia phong nhà họ Chu nghe nói không có vấn đề gì. Vị công tử này tuy là con thứ, nhưng chưa từng nghe điều tiếng gì xấu, Di phi nương nương lại thân cận với hắn, chắc trong nhà tranh đấu cũng không lợi hại.” Cảnh Tú nói.
Bùi Thời Nguyên nhíu mày: “Các ngươi đều gặp rồi? Sao ta chưa thấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT