“Ta không hiểu bệ hạ, chỉ là ta hiểu chính mình. Đến lúc nào, Hoàng hậu sinh con đích tôn hoàng tử cũng lý nên tôn quý, không thể bởi vì tiên đế và cô mẫu họ khi đó khúc mắc thế nào, ta liền phải tự hạ thân phận. Con trai ta còn nhỏ, chẳng lẽ ta hiện giờ liền thay nó định đoạt tương lai? Nó muốn tranh, ta dù tan xương nát thịt, cũng phải giúp nó thành toàn. Nó không tranh, ta sẽ không ép buộc nó. Ta không cầu bệ hạ sủng ái, ta chưa bao giờ để ý cái này. Nhưng nếu ta sinh hạ hoàng tử, ta đương nhiên yêu cầu cái danh chính ngôn thuận để nó vươn lên quyền lực, ngươi nói ta sai sao?”
“Đương nhiên không sai.” Thư Hương vội nói: “Ngài trăm cay nghìn đắng, bao nhiêu năm như vậy, ai có thể nói ngài sai?”
“Là hắn bảo ta sinh con, nếu sinh con cho hắn, ta sẽ vì nó bôn ba, đây là chuyện đã định. Nếu sau này hắn cũng giống tiên đế, chỉ sủng ái những hoàng tử khác, vậy ta càng không từ bỏ. Đến ngày đó, mặc kệ là ta thắng hay người khác thắng, sai lầm đều không ở ta và những người phụ nữ tranh đấu với ta, sai hẳn là bệ hạ.”
Tạ Hoàng hậu nói, lưng thẳng lên: “Bởi vì nếu hắn sợ ta tranh đấu, vậy không nên bảo ta sinh. Nếu bảo ta sinh, ta có thể sinh ra một hoàng tử đấu bại rồi chết, nhưng ta không sinh ra được một đứa con trời sinh nô tài. Nhà họ Tạ ta cũng vậy, nhà họ Lý hắn cũng vậy, vốn không nên có đứa con trời sinh nô tài.”
“Nương nương, nô tỳ đều hiểu, mặc kệ thế nào, nô tỳ luôn bên cạnh nương nương.” Thư Hương nắm lấy tay Hoàng hậu.
Thái hậu từ đầu đến cuối không hề đưa ra bất kỳ ý kiến nào về chuyện này.
Người có chút đầu óc đều biết, bệ hạ chọn thời điểm này quá tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play