Yến Ninh Thần không thể chấp nhận kết quả này, không kìm được lấy tay che mắt, khóc lớn, "Cha, linh cốc của chúng ta đâu?"
Trần Nhất Thanh, Nhiếp An Hoa, Chu Hi Mặc sắc mặt cũng không khá hơn, ai mà chịu nổi khi công sức trồng trọt vất vả lại tan thành mây khói như vậy.
Yến Cẩm Châu đau lòng con, cũng xót của, vội vàng ôm Yến Ninh Thần vào lòng, an ủi, "Thần Thần ngoan, đừng khóc, không sao đâu, chúng ta trồng lại được mà."
"Cha..." Yến Ninh Thần khóc đến thương tâm, nói không nên lời, Chung Ngôn Hạo ôm lấy con, dỗ dành một hồi lâu mới nín.
Tiểu Nam kéo vạt áo Yến Cẩm Châu, ánh mắt có chút bối rối, "Yến thúc thúc, giờ chúng ta phải làm sao?"
Ánh mắt Yến Cẩm Châu sâu hơn vài phần, ngoài mặt vẫn giữ vẻ ôn hòa thường ngày, sợ làm các con lo lắng, "Tiểu Nam đừng lo, Yến thúc thúc xem thử là bị người trộm hay bị con gì ăn, được không?"
Tiểu Nam ngoan ngoãn gật đầu, "Vâng ạ."
Yến Cẩm Châu ngước mắt nhìn về phía đám ruộng, thầm nghĩ, chỉ mong là bị thứ gì đó ăn, nếu là do người làm, hắn nhất định phải khiến kẻ đó trả giá đắt.
Hắn chậm rãi đi dọc theo đám ruộng, xem có dấu vết gì để lại không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT