Chung Ngôn Tranh bị đả kích lùi về phía sau một bước. Hắn chỉ muốn đối phó Chung Ngôn Hạo mà thôi, vì sao người gặp họa luôn là bọn họ?
Chung Ngôn Huệ cùng Chung Ngôn Mẫn đột nhiên hối hận khi trở về. Các nàng ở bên ngoài du lịch tiêu dao tự tại bao nhiêu, vì sao lại muốn nhúng vào vũng nước đục này?
Đỗ Tiểu Đỗ bĩu môi nói: "Biết điều thì mau biến khỏi mắt ta, nếu không ta không chỉ muốn linh căn của các ngươi, mà còn muốn cả mạng của các ngươi nữa."
Ba người khi còn tu vi đầy đủ còn không đối phó được mấy người này, hiện tại đã biến thành phế nhân, lại càng không thể đối phó. Cuối cùng chỉ có thể phẫn hận rời đi.
Nhìn bóng lưng ba người rời đi, Chung Ngôn Hạo khép mắt một chút: "Với tâm tính của bọn họ, chắc chắn còn muốn tìm người đối phó chúng ta, cẩn thận một chút."
Đỗ Tiểu Đỗ nói: "Ba cái phế nhân mà thôi, ai lại mạo hiểm lớn như vậy để giúp bọn họ làm việc."
Yến Cẩm Châu nói: "Nghe Ngôn Hạo, cẩn tắc vô áy náy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT