Đôi nam nữ chó má kia đang cắn xé nhau như chó cắn chó, lông bay đầy miệng. Để trốn tránh tội danh chủ mưu, Viên Sâm Huy và nhân tình của gã ra sức đùn đẩy trách nhiệm, chỉ trích lẫn nhau. Những thứ gọi là yêu đương thắm thiết trước đây đều biến mất không còn dấu vết, chỉ còn lại bộ mặt méo mó, xấu xí của cả hai.
Trần Dẫn Tuyết lòng như tro tàn, chẳng còn hứng thú với bất cứ điều gì. Cô ấy thu mình trong một góc nhà tạm giam, bất động không nói lời nào.
Khi Giang Dao tìm đến, cô ấy vẫn giữ nguyên trạng thái ấy.
Trần Dẫn Tuyết vốn không muốn để ý tới bất kỳ ai, nhưng nghĩ đến việc Giang Dao đã giúp mình vạch trần bộ mặt thật của Viên Sâm Huy, cô ấy vẫn đứng lên, cúi đầu cảm ơn Giang Dao một cách nghiêm túc.
Nhìn Trần Dẫn Tuyết cúi sâu người trước mặt mình, Giang Dao nói: “Lần này tôi đến không phải để nghe lời cảm ơn của cô, mà là vì có một đứa trẻ muốn gặp cô.”
“Đứa trẻ?”
Trần Dẫn Tuyết còn chưa kịp phản ứng thì bỗng cảm thấy trước mắt mình mờ đi. Cô ấy theo bản năng nhắm mắt lại, rồi ngay sau đó, một giọng nói quen thuộc không thể quen hơn vang lên bên tai: “Mẹ ơi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT