Dù chuyến đi hôm nay thành công cốc, nhưng dù sao cũng không có việc gì làm, nên Giang Dao chẳng mấy bận tâm. Sau khi hẹn ông cụ Tăng ngày mai cùng bày sạp, cô vui vẻ quay lại trường.
Trái ngược với tâm trạng phấn khởi của cô, khu ký túc xá lại mang bầu không khí u ám như mưa gió giăng đầy.
Mới chỉ hai ngày huấn luyện quân sự, đám nữ sinh mỏng manh yếu ớt trông như đã bị vắt kiệt sức lực, ai nấy đều uể oải không còn chút sức sống.
Trước khi Giang Dao bước vào phòng, Lương Tĩnh đang cúi xuống nhìn lòng bàn chân mình mà r*n rỉ: “Ôi trời ơi, chân tôi nổi đầy mụn nước rồi, thảo nào đau đến thế. Tôi còn cố tình lót loại băng vệ sinh dày nhất nữa, vậy mà chẳng ích gì cả!”
Thôi Tú Mai liếc nhìn cô một cách cảm thông: “Chắc tại da chân cậu mỏng quá thôi. Chân tôi thì không sao, nhưng tôi cảm giác mình lại đen thêm một tầng nữa rồi. Tôi cứ tưởng mình đã đủ đen, hóa ra vẫn có thể đen hơn được.”
“Ha ha, ai bảo cậu không chịu bôi kem chống nắng. Sáng nay tôi định bôi cho cậu mà cậu còn không chịu. Giờ thì biết hậu quả rồi chứ?”
“Biết rồi, biết rồi. Mai tôi sẽ bôi cả chai luôn, dùng hết chai của cậu luôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT