Giang Dao, người đang chịu đựng cuộc sống đầy bất lực, nửa đêm chạy tới đoàn phim. Đón chào cô là ánh mắt nghi ngờ của đạo diễn đoàn làm phim.
“Tiểu Dư, đây là người mà cậu gọi là đại sư sao?” Đạo diễn đánh giá Giang Dao từ trên xuống dưới, rồi nghiêng đầu nhìn Dư Vĩ, nghi ngờ cậu cố tình trêu chọc mình.
Dư Vĩ sợ Giang Dao phật ý, liền kéo đạo diễn sang một bên giải thích: “Đạo diễn, ông đừng nhìn Đại sư Giang còn trẻ mà vội đánh giá. Ông bà ta đã nói rồi, người không thể nhìn tướng mạo, biển không thể đong bằng đấu. Giới trẻ bây giờ không thể xem thường được đâu.”
Đạo diễn vẫn nhíu mày: “Tôi biết, nhưng mà cô ta trẻ quá...”
Dù ông ta không hiểu lắm, nhưng người ta thường nói “miệng còn hôi sữa thì làm gì chẳng chắc chắn”, một cô gái còn chưa đến hai mươi tuổi thì làm sao ông ta tin tưởng được.
“Với lại, cậu nhìn xem, cô ấy thậm chí còn không mặc đạo bào, chẳng có chút chuyên nghiệp nào.”
Dư Vĩ không chịu được việc ân nhân của mình bị nghi ngờ như vậy, liền phản bác: “Đạo diễn, mấy người trước đây phó đạo diễn mời tới đều lớn tuổi, mặc đạo bào, còn múa kiếm gỗ đào rất điệu nghệ. Nhưng kết quả thì sao?”
Lần này đến lượt đạo diễn im lặng. Sau một hồi trầm ngâm, ông ta nói: “Được rồi, tôi tin cậu lần này. Nhưng nói trước, không có tiền đặt cọc. Chỉ khi nào xong việc mới thanh toán một lần.”
Lần trước ông ta thiếu kinh nghiệm, trả tiền trước xong bị lừa thê thảm. Lần này dù thế nào cũng không mắc sai lầm nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT