Hình dáng cứng nhắc của con rối gỗ lắc lư thân thể sang trái sang phải, âm thanh của gỗ va chạm vào sàn phát ra những tiếng “cạch cạch”, không lớn nhưng lại vô cớ khiến người nghe cảm thấy chói tai.
“Không phải chính cô đã nói, mọi chuyện phải làm cho không để lại dấu vết, không thể để bố mẹ ruột của cô nghi ngờ cô sao?”
Phương Hiểu Thi bất mãn nói: “Đúng là tôi nói như vậy, nhưng ý tôi là không để lại dấu vết, chứ không phải là không làm gì cả.”
Cô ta có kiên nhẫn để mọi chuyện tiến hành từ từ, nhưng không chấp nhận việc Thái Hân Hân không hề gặp chút rắc rối nào.
Rõ ràng cô ta nhớ, mấy bạn cùng phòng của mình, chỉ sau ba ngày đã xuất hiện vài triệu chứng nhỏ, vậy mà Thái Hân Hân vẫn luôn tinh thần phơi phới, còn cầm đống đồ ăn vặt và socola hàng hiệu mà bố cô ấy tặng đi khoe khắp nơi, làm thân với mọi người!
Đồ trơ trẽn đáng khinh! Những thứ đó vốn dĩ nên thuộc về mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT