Giữa những lời chỉ trích ầm ĩ, vẫn có vài ý kiến trái chiều vang lên: “Thật ra tôi nghĩ không cần làm căng đến vậy, dù gì cũng là máu mủ của chồng, nên nhận thì vẫn phải nhận thôi.”
“Cũng chẳng phải không nuôi nổi, chỉ cần chia ra một ít, coi như làm việc thiện.”
“Người lớn gây họa, nhưng đứa trẻ thì vô tội mà.”
Nghe thấy những lời này, bà cụ Trình gật đầu liên tục, như vớ được phao cứu sinh: “Đúng, đúng, đúng! Trẻ con thì biết gì chứ, sai là do người lớn chứ đâu phải do nó.
Tôi biết con dâu tôi trong lòng có oán, nhưng dù sao cũng là vợ chồng với nhau, đứa trẻ ấy dù gì cũng là máu mủ của chồng nó, là dòng dõi cuối cùng của nhà họ Trình chúng tôi. Không thể để nó lưu lạc bên ngoài như vậy được, phải nhận về nhận tổ quy tông chứ!”
Một giọng nói khác đầy giễu cợt vang lên: “Thời nào rồi mà còn nói chuyện dòng dõi với chẳng dòng dõi, nhà bà họ Trình có ngai vàng hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play