Phùng Tĩnh Hoa biến sắc, đôi môi run rẩy, hỏi: “Đại sư, ngài không định nói đây là xương người đấy chứ?”
Giang Dao gật đầu: “Nói chính xác hơn, đây là xương của người đã chết.”
“Xương... người chết?”
Phùng Tĩnh Hoa chết lặng, bàn tay run rẩy siết chặt khiến chiếc vòng cổ thủ công mà cô ấy vẫn yêu thích bị kéo đứt, rơi xuống đất.
Cô ấy ngẩn người nhìn chằm chằm vào viên xúc xắc được mài dũa tinh xảo từ xương đỏ như đậu, cảm giác toàn thân không ổn chút nào.
Một mẩu xương của người chết, vậy mà cô ấy đã đeo nó sát bên mình suốt ngần ấy thời gian, không chỉ ngày ngày ngắm nghía, vuốt ve mà còn từng... hôn nó không chỉ một lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play