“... Hôm đó, khi kiệu hoa đi ngang qua núi Bắc, Quan Thu Dương dẫn một đám người lao ra cướp dâu. Ta chạy trốn khắp nơi, hoảng loạn mất phương hướng, cuối cùng trượt chân rơi xuống hồ nước và chết đuối như thế.”
“Tưởng rằng chết là hết, không ngờ gã điên Quan Thu Dương này đến cả khi chết cũng không buông tha ta. Hắn nhảy xuống hồ theo, tự làm mình chết chìm!”
“Sau khi chết, hắn vẫn bám lấy ta, nhất định muốn kết duyên. Ta không đồng ý, hắn liền lấy cha mẹ và người thân ra uy hiếp, bắt ta phải thuận theo...”
Liễu Liên Âm vừa khóc vừa kể về số phận của mình, nước mắt rơi lã chã.
Giang Dao cạn lời: “Hóa ra kẻ mang não yêu đương nhảy hồ lại là gã đàn ông này sao? Hai người đâu phải tình nhân, truyền thuyết này sao lại biến tấu thành ra thế này? Thật quá hoang đường...”
Liễu Liên Âm dùng khăn tay lau nước mắt: “Tất cả là do Quan Thu Dương, hắn ta là một kẻ điên. Không chịu nghe người khác nói hắn là kẻ cướp đoạt, cứ một mực cho rằng chúng ta là tình nhân, yêu thương sâu đậm. Hắn còn nói ta vì yêu hắn mà tự vẫn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT