“À... tôi biết rồi, nhưng mà...”
Giang Dao khẽ cụp mắt, ánh nhìn rơi vào ngón tay dài đang áp sát môi mình, không kìm được mà lẩm bẩm: “Nói chuyện thôi mà, đâu cần phải động tay động chân như vậy.”
Chung Phó Đình cảm nhận được sự mềm mại ấm áp truyền đến từ đầu ngón tay, như thể bị bỏng, vội vàng rụt tay lại.
Sắc đỏ âm thầm lan lên vành tai anh.
Trước ánh mắt của Giang Dao, anh không tự nhiên quay đi, nhất thời không biết phải nói gì, liền vô thức cầm ly rượu trên tay nhấp một ngụm.
Giang Dao nhìn thấy vậy, không nhịn được nhắc nhở: “Ái chà, cái ly đó tôi uống rồi đấy...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT