Trong sở cảnh sát, Phương Tiêu vẫn đang trong phòng thẩm vấn, chưa ra ngoài.
“Thật ra, nhiều chuyện trong này tôi cũng không tận mắt chứng kiến, đều là tôi tự suy đoán ra mà thôi… Ban đầu, tôi cũng nghĩ là anh Lương bị kẻ thù nào đó tìm đến báo thù mà hại chết, tôi đau lòng lắm. Nhưng sau đó phát hiện ra có điều gì đó không đúng. Hôm chôn cất, tôi thấy mu bàn tay phải của thi thể sạch sẽ hoàn toàn.”
“Nhưng tôi nhớ rõ anh Lương có một vết sẹo trên tay phải, là dấu tích chúng tôi để lại sau lần cùng nhau đánh nhau trên đường. Tôi biết anh Lương có một người anh trai sinh đôi, lúc đó tôi đã nghi ngờ. Nhưng Kinh Thị xa quá, tôi cũng không biết làm cách nào để hỏi.”
“Sau này, bố mẹ nuôi nhà họ Trần cũng không còn nữa. Thật sự tôi đã bị dọa sợ…”
Trần An Niên kinh ngạc đến khó tin, trừng mắt nhìn Phương Tiêu: “Cái gì? Bố mẹ tôi họ cũng…”
Phương Tiêu chẳng nhận ra phản ứng của đối phương, tiếp tục kể: “... Mặc dù tôi không có chứng cứ, nhưng tôi dám chắc một trăm phần trăm là anh Lương làm. Anh ấy có thể làm ra chuyện này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play