Từ miếu Hải Thần đi ra, tâm trạng mọi người ít nhiều đều bị ảnh hưởng.
Phàn Hiểu Phong trầm giọng nói: “Ông cụ đó, hồi nhỏ tôi từng gặp. Nghe nói, khi còn trẻ ông ấy gặp nạn và được Hải Thần cứu. Từ đó, ông quyết tâm phụng sự thần, kính cẩn thờ phụng suốt nửa đời người.”
Thang Mạn thở dài: “Thần linh mà ông ấy kính sợ và biết ơn lại bị con người lãng quên, bỏ rơi. Chả trách ông ấy giận đến thế.”
Thôi Tú Mai nhún vai: “Nhưng giận thì thay đổi được gì chứ?”
Đường Xuân Kiệt cũng góp lời: “Đúng vậy, xã hội đã đổi thay. Giờ còn mấy ai tin vào những điều đó? Thờ thần, phụng thần, may thì người ta xem như một phong tục truyền thống, còn không thì bị cho là mê tín.”
“Đúng thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT