Đứa bé nói: "Mẫu hậu, nhi thần không ngã đâu, Phụ hoàng nói, nhi thần là Thái tử, Thái tử không được ngã."
Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc, rõ ràng còn ngọng nghịu, nhưng khi nói đến hai chữ Thái tử lại như đang gánh vác trách nhiệm, khiến người ta cảm thấy mềm lòng.
Lâm Chân mới đến nên không biết, nhưng Sử phu nhân sống lâu ở kinh đô thì biết, tân Hoàng sợ đi vào vết xe đổ của Tần Trọng, sau khi đăng cơ liền lập Thái tử, thông báo thiên hạ, hơn nữa thái độ rất rõ ràng, nói cho văn võ bá quan biết sự tán thành của mình với Thái tử.
Không giống Tần Trọng, nhiều năm vị trí Đông Cung bỏ trống, khiến các hoàng tử đều cho rằng mình là người được chọn, tranh giành đến ngươi sống ta chết, gây ra cảnh tượng hỗn loạn.
Từ khi Tiểu Thái tử đến, không khí trở nên tốt hơn hẳn, Lâm Chân kể về phong cảnh và đặc sản độc đáo của Ly Châu, Tiểu Thái tử nghe rất chăm chú, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc, nhưng đôi mắt to tròn lại không giấu được sự tò mò.
Sau khi trò chuyện một lúc, mọi người ở lại cung Hoàng hậu dùng bữa, sau đó Lâm Chân và các vị quý phu nhân cáo từ.
Bọn họ vừa đi không lâu, Tần Tử Văn đã đến cung Hoàng hậu. Tiểu Thái tử thấy Phụ hoàng thì rất vui, nhưng vẫn giữ phép tắc hành lễ rồi mới chạy đến trước mặt, ngước nhìn: "Phụ hoàng, tuyết ở Ly Châu có thật lớn như vậy không? Cố phu lang bảo có thể vùi cả con vào đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play