"Nếu không có ngài dung túng, Hiền thân vương làm sao dám nhúng tay vào chuyện muối ở Tự Châu, cấu kết với quan lại, tự ý khai thác nước chát, đến nỗi dân Tự Châu nhà nào cũng có người chết."
"Không phải do ngài ám chỉ, kinh quân thống lĩnh sao dám dễ dàng đầu nhập vào Tuyên thân vương, chẳng phải vì cho rằng ngài ủng hộ Tuyên thân vương, muốn lập công theo long sao?"
"Hắn lại không biết ngài đã sớm muốn lấy đầu hắn, dù hôm nay không chết, ngày sau cũng sẽ bị ngài chụp cho cái mũ thông đồng với Tuyên thân vương, rồi chém đầu."
"Giống như ngày xưa đối phó Vệ gia, hại chết mẫu phi của ta vậy..."
Đối với Tần Trọng, Tần Tử Văn không có chút tình phụ tử nào. Giờ phút này hắn cảm thấy vô cùng vui sướng, chỉ tiếc Tần Trọng không tỉnh lại. Nếu tỉnh lại, hắn nhất định sẽ kể hết những việc Tuyên thân vương và đám người kia đã làm, để hắn thấy những con chó do chính hắn nuôi dưỡng cắn ngược lại chủ nhân như thế nào.
Tần Tử Văn tiếc nuối lắc đầu, nói với Vệ Tam: "Lát nữa cung nhân bưng thuốc đến, đổ đi."
Vệ Tam gật đầu: "Được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT