Lâm Chân ăn miếng thịt heo Cố Lẫm gắp cho, nhìn phó thiên hộ gật gù ra vẻ hiểu chuyện, thế mà lại tin lời Cố Lẫm nói, nghiêng đầu nhìn Cố Lẫm: "Sau này nếu phó thiên hộ không tìm được vợ, cái nồi này coi như úp lên đầu ngươi."
Nhưng Lâm Chân cũng hiểu, xem ra phó thiên hộ này ở chung với Cố Lẫm không tệ, Cố Lẫm cũng chịu giao tiếp với hắn.
Thịt hộp hầm cải trắng, các quân sĩ cúi đầu ăn ngon lành, thỉnh thoảng có người được một miếng thịt heo to hơn một chút thì lại khoe với người bên cạnh, rồi cho vào miệng ăn, thật thơm!
Không biết ai cất tiếng hát dân ca mà hầu như người Ly Châu nào cũng biết, các quân sĩ không nhịn được gõ chén theo điệu, hùng hồn mà uyển chuyển, ca ngợi mảnh đất nghèo khó Ly Châu này.
Lâm Chân bưng bát cầm đũa, nhìn các quân sĩ hát dân ca, chậm rãi cũng không nhịn được hát theo cái điệu đơn giản mà dễ nghe này.
Sau khi cùng mọi người ăn mừng xong, Lâm Chân và Cố Lẫm cùng nhau về huyện nha.
Lúc mới ra khỏi chỗ kia tuyết còn chưa lớn lắm, chớp mắt một cái đã trở nên dày và lớn hơn, tạt vào người không mở được mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT