Hôm nay đi xem xét việc đồng áng, gần như toàn bộ người trong nha môn đều đi, chỉ để lại vài người đề phòng tình huống khẩn cấp.
Lâm Chân là người ngoài biên chế, không đứng chung với đám quan viên kia, tự giác dắt ngựa đến chỗ các tiểu lại, vỗ vỗ cổ con ngựa đã cưỡi hai ngày: "Tiểu gia hỏa, hai ngày này nhờ ngươi cả."
Nhờ con ngựa ngoan ngoãn, Lâm Chân một tay giữ yên ngựa, chân đạp lên bàn đạp, eo và chân cùng dùng sức nhảy lên.
Con ngựa này so với chiều cao của hắn vẫn hơi cao, lúc trèo lên có chút khó khăn.
Nhưng khi ngồi lên lưng ngựa, tầm nhìn lập tức thoáng đãng, có thể thấy Cố Lẫm và những người đi đầu, cũng thấy cả đội nha dịch phía sau.
Nhìn biểu cảm của những quan viên, tiểu lại và nha dịch mà ngày thường dân chúng gọi là đại nhân, lão gia, Lâm Chân cảm thấy hoạt động xem xét việc đồng áng này nên tổ chức hàng năm.
Phải dính bùn đất thì mới không ảo tưởng, nếu không dễ tự coi mình quá cao, quên mất chén cơm mình đang cầm từ đâu mà có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT