Thật đáng lo.
Lâm Chân ngồi trên ghế, nhìn mưa lớn ngoài cửa sổ, xoa trán rồi tựa lưng vào ghế, hôm nay là ngày thứ 15 hắn rời châu phủ, lúc đi hắn đã nói với Cố Lẫm rằng khoảng 12, 13 ngày sẽ về, giờ đã quá hai ngày, lại còn phải chờ tiếp, không biết tên nhãi ranh kia sẽ nghĩ gì.
Đột nhiên, ngay lúc Lâm Chân đang nghĩ đến Cố Lẫm ở châu phủ, Chu Chính Sơ, người được phái đến bảo vệ hắn ở sân, bước vào nhà: "Lão bản, thiếp thất Huyện Lệnh đến bái phỏng, ngài có muốn gặp không?"
Lâm Chân ngẩng đầu, có chút nghi hoặc, thiếp thất Huyện Lệnh đến thăm hắn?
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến giọng nữ: "An An đừng nghịch, di nương đã đưa con đến đây rồi, con phải ngoan, không được bĩu môi nữa, biết chưa?"
"An An biết, An An nghe lời di nương." Cùng với giọng nói của hài tử, còn có tiếng lục lạc đồng, Lâm Chân biết là ai, đứa trẻ hôm nọ đã làm quả cầu lăn vào phòng hắn, hắn đã chơi với nó một lúc.
Hắn nói với Chu Chính Sơ: "Cho người vào đi, đúng rồi, bảo nha hoàn ra bếp lấy chút đồ ăn vặt trẻ con thích."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play