Lâm Chân nhìn bóng dáng được ánh mặt trời chiếu rọi, đứng dậy nhặt quả cầu lên, "leng keng leng keng", tiếng chuông lục lạc vang lên thanh thúy.
Người ngoài phòng phát hiện có người nhặt được cầu của mình, lùi lại phía sau, nhưng lại luyến tiếc quả cầu, không rời đi ngay.
Lâm Chân cầm cầu không động đậy, bóng dáng kia một lát sau có lẽ cho rằng không có ai, hé cửa rồi thò đầu vào, lập tức mắt to chạm mắt nhỏ với Lâm Chân vẫn còn đứng ở chỗ bình phong.
Đó là một đứa trẻ khoảng 4, 5 tuổi, mặc bộ quần áo màu đỏ, trên cổ đeo vòng vàng, có vài phần giống Uông Huyện Lệnh, nhưng khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo, rất đáng yêu.
Lâm Chân lắc lắc quả cầu trong tay: "Ngươi?"
Đứa trẻ ỷ vào thân mình nhỏ bé, đi bộ đến đây, không ngờ gặp phải người chưa từng thấy, đôi mắt tròn xoe nhìn Lâm Chân, gật gật đầu: "Của ta, ngươi đưa cầu cho ta."
Lâm Chân, người năm xưa chơi bóng rổ rất cừ, lập tức xoay quả cầu trên đầu ngón tay, những chiếc chuông lục lạc và sợi tơ rực rỡ sắc màu cũng xoay theo, tiếng lục lạc nhẹ nhàng, những sợi tơ màu sắc bay phấp phới, đứa trẻ béo tròn há hốc miệng nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT