Tiểu Viên lặng lẽ nghe hắn nói, Dương mặt rỗ tuy là cô nhi, nhưng cao lớn, khỏe mạnh, khối cô nương muốn gả cho hắn. Nhưng hắn lại cưới Tiểu Viên, người từ nhỏ đã yếu ớt, lớn lên cũng không làm được việc gì nặng.
Tiểu Viên nhìn hắn, trên khuôn mặt thanh tú nở một nụ cười.
Thật tốt, hắn thích nhất là khi trượng phu cười, còn rạng rỡ hơn cả mặt trời.
Không chỉ Dương thôn, các thôn khác cũng vậy, đều triệu tập dân làng để thống kê số lượng đất muốn khai hoang. Người ít thì ba bốn mẫu, người đông thì mười mẫu, ai cũng muốn nhanh chóng báo lên châu phủ để nhận giống.
Lâm Chân cảm thấy mình bị cái mùi kia ám ảnh, không biết có phải do tâm lý không, tắm xong vẫn thấy còn mùi... Hắn tắm lại lần nữa, tiện thể bảo Giang nương đun nước bỏ thêm chút u thảo.
Nước tắm có thêm u thảo hiệu quả thật tốt, Lâm Chân ngửi tay mình, một mùi hương thanh mát thoang thoảng, dễ chịu vô cùng.
Ban ngày hắn theo Cao Thông ra ngoài thành ủ phân và tưới nước, Lộc Lộc, Ngưu Đại cùng với những người hắn mua về thì thu mua u thảo của dân trong thành mang ra bán, được khoảng hơn 100 cân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT