So với phủ thành cướp rể còn lớn hơn, màn bắt tế dưới bảng lại diễn ra. Cố Lẫm nhìn Hoàng Ngọc Văn, Trần Hạnh và Chung Nghiêm bị thương gia giàu có vây quanh, nhướng mày, một tay che chở Lâm Chân nhanh chóng lách ra ngoài. Mấy người bị hắn đẩy ra còn chưa kịp phản ứng chuyện gì, chỉ thấy bóng dáng hắn biến mất trong biển người.
Rời khỏi đám đông, trên đường người lạ không quen biết nhau, nhiều lắm chỉ nhìn Lâm Chân và Cố Lẫm vài lần, chứ không điên cuồng như đám thương gia giàu có kia.
Lâm Chân nhìn Cố Lẫm từ đứa trẻ 8 tuổi lớn lên đến bây giờ, hiểu hắn như lòng bàn tay. Hắn nhận ra Cố Lẫm đang rất vui, cũng vì thành tích tốt của mình mà cao hứng.
Nhưng hắn luôn lạnh lùng, không cho ai đến gần, nên không ai nhận ra điều đó.
Lâm Chân vai kề vai đi bên hắn, nói: "Chúc mừng, Cố Lẫm."
"Chân Chân cùng vui." Cố Lẫm nhìn hắn rất nghiêm túc.
Lòng Lâm Chân khẽ động, chủ động nắm tay hắn dưới lớp áo rộng của hắn. Ngay lập tức, tay hắn bị Cố Lẫm nắm chặt, năm ngón tay ngày ngày cầm bút lướt qua tay hắn, đan vào nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT